SỰ BÌNH ĐẲNG?
Chúng sanh Lê Đức Minh khẳng định làm gì có chuyện bình đẳng trên thế gian này.
Phản luận : nếu xét về thế gian thì
tất nhiên tất cả chúng sanh phàm phu sẽ thấy mọi thứ đều bất bình đẳng. Vì sao như vậy ? Vì chúng sanh bị kiến ngã, thiếu hiểu biết dẫn đến sai lầm nhìn nhận các pháp từ đó tâm có sự đối đãi, chấp vào pháp ấy dẫn đến tham, sân, si khởi lên. Và nó được biểu hiện thông qua các hành động xấu - ác, gây bất bình đẳng trong thế gian như quyền con người mà đạo phật gọi chung là quyền chúng sinh và nhiều thứ khác bất bình đẳng nữa. Hoặc vì chúng sanh bị che lấp bởi vô minh nên ko thấy rõ bản chất bên trong các pháp đang hiện hữu trước mắt bình đẳng.
Chúng sanh Lê Đức Minh khẳng định làm gì có chuyện bình đẳng trên thế gian này.
Phản luận : nếu xét về thế gian thì
tất nhiên tất cả chúng sanh phàm phu sẽ thấy mọi thứ đều bất bình đẳng. Vì sao như vậy ? Vì chúng sanh bị kiến ngã, thiếu hiểu biết dẫn đến sai lầm nhìn nhận các pháp từ đó tâm có sự đối đãi, chấp vào pháp ấy dẫn đến tham, sân, si khởi lên. Và nó được biểu hiện thông qua các hành động xấu - ác, gây bất bình đẳng trong thế gian như quyền con người mà đạo phật gọi chung là quyền chúng sinh và nhiều thứ khác bất bình đẳng nữa. Hoặc vì chúng sanh bị che lấp bởi vô minh nên ko thấy rõ bản chất bên trong các pháp đang hiện hữu trước mắt bình đẳng.
Ở ngừi tu tập giác ngộ, giải thoát, họ thấy được sự thật các pháp như là, thấu tỏ thực tính các pháp đều vô ngã, đều là bình đẳng. Họ an nhiên tự tại, vô sự trước các ác pháp bên ngoài nên lúc đó, cái thấy là bình đẳng, vô hữu tướng tức không thấy một pháp nào là bất bình đẳng trong thân tâm của ngừi giác ngộ. Ngoài ra, mọi chúng sanh đều bình đẳng có thể giác ngộ. Đó là điều hiển nhiên từ xưa đến nay vẫn vậy.
Nói tóm lại: do phàm phu vô minh, tâm dao động trước các pháp nên cái thấy kiến ngã, lập định bất bình đẳng. Bậc thánh đã giải thoát, mọi sự an nhiên xem như ko có trở ngại gì trước sau và hiện tại nên thấy bình đẳng các pháp bên trong và ngoài.
Nói tóm lại: do phàm phu vô minh, tâm dao động trước các pháp nên cái thấy kiến ngã, lập định bất bình đẳng. Bậc thánh đã giải thoát, mọi sự an nhiên xem như ko có trở ngại gì trước sau và hiện tại nên thấy bình đẳng các pháp bên trong và ngoài.
Nói vậy để một phàm phu muốn đi từ cái thấy bất sang cái thấy bình đẳng phải tìm cách phá bỏ định kiến bấy lâu nay, trở thành bậc giác ngộ, giải thoát thông qua sự hành trì trong tu tập, từ đó, mới hiểu biết nhìu về thế giới nhân sinh, vũ trụ. Chúng sanh sẽ đối xử với nhau đầy tình thương yêu, tạo ra một xh thật sự công bằng và bình đẳng, an lành trong quan hệ ứng xử. Chứ ko phải nói vậy để khoanh tay đứng nhìn tội ác diễn ra trước mắt, rồi gọi do tâm tui bình đẳng nên thấy ác cũng là bình đẳng trong tâm. Với cách nghĩ này là sai lầm, ngu si, ác kiến dễ gây hoạ cho mình và cho chúng sanh vô minh khác.